Địa giáo-đầu. Như lảo: Sởm dạo chơi tiên cảnh, chiều về ẩn chốn non xanh, lòng đại-đức hiền thần giữ dạ, để mách tin cứu kẻ hiền lành, ai hữu sự kêu thì Địa tới, dạ không hề làm lẻ làm bề, chè xôi dầu có bộn bề, mòi địa, thì địa âu dời gót. Hựu viết. Như lảo nay là: Trên Ngọc-Hoàng sắc chỉ, nẩy Lão-Địa tự dành, có phải là: Chốn phàm trần chứng kiến lẹ lanh, hễ ai hữu sự đều chi kêu Địa, Địa hết lòng làm nghĩa giúp lành, ai trả lễ Địa không hề trễ. Thiệt Địa nghĩ tánh Địa thường ham vui lắm, bất cứ ai kêu Địa, Địa đã đứng cười trước miệng, ai có việc buồn mà gặp địa cũng là vui, như mới đây có một việc tức cười cho chở : ai đời chàng kia rất nóng, mà địa rất lẹ tay, gà đương bươi rồng khoai, chàng vát đất kêu ngay: Bớ Ông-Địa xin cho tôi liện trúng, thì tôi làm thịt cúng ông liền. Ông Địa Nàng Tiên NXB Đức Lưu Phương 1934 Hoàng Minh Tự 16 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1aVxsxNNin06h2mzpIYwSnQNrGgl7iFWMhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1