Văn phòng đối ngọn đèn hồng, Xem qua sự tích Tây, Đông giải sầu; Đời người mấy cuộc bể dâu, Một pho thảm-sử rất đau đớn lòng! Đã rằng: Thiên địa chi công, Nhơn sao kẻ chánh làm vòng tai-ươn? Bao nhiêu là mối đoạn-trường. Buộc vào cho khách mả-hường khô thân. Nhiều phen dạng mặt phong-trần, Hồng-quân ghen-ghét hồng-quần lạ chưa Cảnh tình lắm nồi cay-chua; Cái câu bạc mạng chẳng chừa một ai, Sanh chi ra bực sắc tài, Rồi đành hành phạt đọa đày chẳng phân ? Có người ở phủ Huỳnh-Vân, Tấm lòng thanh bạch mười phần hiền lương Noi theo nghề nghiệp tôn-đường, Ông thì họ Phạm, họ Dương là bà! Thường khi đốn củi rừng già, Đem về đổi gạo cho qua tháng ngày. Vợ chồng cầu Phật ăn chay, Xin cho sanh đặng một trai nối giống. Cực thân mà chẳng nản lòng, Miếng sao đặng chút phước hồng lưu-lai. Tiền dư chắt lót lâu nay, Thấy sải phú-quyến cho ngay tiếc nào. Thành tâm thấu đến trời cao, Ngọc Hoàng giả-ngự giữa trào phán ra. Phạm Công Cúc Hoa Cuốn 2 NXB Xưa Nay 1936 Khấu Vỏ Nghi 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1vckxX6SseThHnoG2Y6jRbn1QIUJCtPWphttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1