Tiếc thay trong giá trắng ngần; Đến phong trần cũng phong trần như ai! Tưởng mất mẹ còn cha, ngờ đâu mẹ chết chưa giáp năm, giọt lụy đau thương chưa ráo, thì cha lại tầm miềng dị lộ nữa. Băng Tâm nghĩ phận nàng rất nên vô phước nên khóc thôi nức nở. Ông Phản có đề lại bức thơ chỉ biểu cho nàng và căn dặn khi ông nhấm mắt rồi, cứ coi theo đó mà làm, nên lo cuộc tổng chung ông phán xong xui thì Băng-Tàm bèn thừa cùng người có họ đến ở cùng nàng đặng cầm quyền coi sóc gia-nghiệp giùm. Cô kia là người nghèo khổ, nay khi không được rước về chưỡng quân một cái sự nghiệp lớn, được ăn mâm cao cỗ đầy, ngũ giường êm nệm ấm thì cỏ từ nam gì. Phận Bạc Má Đào NXB Tín Đức Thư Xã 1931 Cẩm Tâm 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1hjydNC2bNQRqxIpso3N1hqXMlRiugxOdhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1