Nói tóm lại trong bổn thơ Phan-Công nầy. Nguyên đời Tống có hai vì quan lớn là Trần Công làm quan Bảo-giá, Phan Công làm Nguyên-soái, hai ông quan này thật là trung can ngãi khí. Phan-Công sanh đặng một trai tên là Phan-Sanh, hình dung tuấn tú, văn vỏ song toàn. Trần Công sanh đặng một gái, nhan sắc khuynh thành, mười phần đẹp đẻ, tên là Trần-nữ-Anh, lại sanh một trai cũng xinh đẹp tên là Trần-văn-Minh. Ngày nọ vào xin cha mà đi săn bắn với mười tên quân. Bên nọ Phan-Sanh lại xin cha mà đi tầm liên học đạo, Văn-Minh đi săn bị cọp bắt tha chạy, gặp Phan-Sanh cứu khỏi, Sanh lại bảo Minh rằng : « Thôi em về nhà cùng cha mẹ . » Minh nói rằng: “ Tôi xin theo anh, chờ cha mẹ tôi ở nhà có chị tôi nuôi.» Sanh lại hỏi : « Vậy chị em tác bao lớn? Minh nói :"Tác bằng anh." Sanh biểu: “ Vẻ hình chị em đăng xem chơi.» Phan Công Thơ NXB Bảo Tồn 1930 Cao Minh Chánh, Đặng Lễ Nghi 44 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/15Ot2DfLQHdheHAOXJ-30rX0qqjfjuAsOhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1