Phàn Lê Huê nói: Than ôi! Như cái bổn phận tôi ngày hôm nay đây: Tức tối miệng khôn mở miệng, hổ hạn lời chẳng ra lời, Ai đi, những ước mong Tần-Tấn hiệp nhứt nơi, nào dè hại Chức-Ngưu chia đôi ngả. Thế-tử Đinh-San chàng ôi! Chàng tệ làm chi, thiếp trục trạc tấm lòng vàng đá, bởi chủ tình muôn đắng ngàn cay, chàng khu khi tấc dạ bạc phai, vì vô nghĩa một cho xô hai đuổi! Thảm thiếp biết bao nhiêu. CA VỌNG CỔ: Én nhạn lạc loài, thương cho ai ăn cay nuốt đắng. Chẳng rỏ cớ sao, có duyên chẳng có nợ, hay là có nợ mà không duyên? Thảm thay cho thân thiếp chịu cái kiếp đau phiền, Dạ những ước cho thỏa cái nghĩa châu trần. Ấy chẳng qua vô duyên đối diện bất tương phùng, Nên đà lắm lúc hiệp nhau cùng rồi cũng khó nỗi nên Vì chàng Đinh-San, ghe phen bạc bẻo! Thiếp đã thương chàng sao không suy cho thiếp đã lắm công phu. Phàn Lê Huê Tróc Tiết Ứng Luông NXB Xưa Nay 1937 Tú Tòng Khê 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1jm5vJKeshzp3EwWTtX7gMlNI3WVtRTo3https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1