Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân - Thích Hằng Đạt dịch, 380 Trang

Discussion in 'Tín Ngưỡng Tôn Giáo' started by quanh.bv, Oct 23, 2014.

  1. quanh.bv

    quanh.bv Hỗ Trợ Diễn Đàn Staff Member Quản Trị Viên

    [​IMG]
    Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân
    Thích Hằng Đạt dịch
    380 Trang
    Cuốn Pháp ngữ của thiền sư Hư Vân, Hằng Đạt dịch, NXB Tôn Giáo (Hà Nội), ấn hành phía Nam (TP. Hồ Chí Minh), 448 trang, có nhắc lời Tổ Đạt Ma: “Hiểu tâm tông Phật, hạnh giải tương ưng, gọi đó là Tổ”. Hạnh giải tương ưng, tức là nói được thì làm được (tr.225). Trong đời sống xã hội còn có không ít người nói được mà không làm được như hiện nay, cuốn sách gợi cho chúng ta suy nghĩ đôi điều. Vì thế, nói chúng sinh là Phật sẽ thành, thì hãy như Bồ tát Thường Bất Khinh, bình đẳng trân trọng tất cả; nói tam bảo thường trụ, hãy như hoà thượng Kim Ngưu, ngày ngày tự mình vo gạo nấu cơm, cúng dường tăng chúng “tới giờ thọ trai ngài mang thùng cơm đến trai đường vừa đi vừa hát: chư Bồ tát, hãy đến ăn cơm !”(tr.263)… Nếu nói mà không làm thì dù có giảng kinh trôi chảy như nước cuốn vẫn là dừng lại bên dòng, sông sâu không tự qua được. Xưa Tô Đông Pha làm bài kệ có câu: “Bát phong thổi chẳng động” gửi thiền sư Phật Ấn chùa Kim Sơn. Xem xong, Phật Ấn liền lật sau tờ giấy, viết bốn chữ “đánh rấm, đánh rấm” gửi lại Tô Đông Pha. Đọc 4 chữ đó, “Tô Đông Pha giận dỗi hết sức, nên chèo thuyền sang sông, đến chùa Kim Sơn, hỏi thiền sư Phật An: “Bài kệ của tôi sai chỗ nào mà thầy lại dám đề bốn chữ kia?”. Thiền sư Phật An ôn tồn bảo: “ông nói tám thứ gió thổi chẳng động, tại sao chỉ vì bốn chữ kia, mà vượt sông đến đây?”. Chúng ta giống như Tô Đông Pha, nói được mà làm chẳng được. Một chuyện nhỏ cũng đủ sinh tâm uất khí, nói chi tới tám thứ gió thổi nữa!” (tr.265). Chuyện khác: có lão tăng tự cho mình dứt trừ vô minh 30 năm trước. Ông bỏ lên núi, sống đơn độc, lâng lâng tự tại, tưởng vĩnh viễn không gì lay chuyển. Hôm nọ, có lũ mục đồng tới am tranh đùa chơi, lấy cộng tranh chích vào đùi, vào bụng, vào lỗ tai thầy. Thầy vẫn như không. Nhưng khi chúng ngoáy đầu nhọn vào mũi, thầy liền mở mắt, giận quát: “Đánh chết chúng mày bây giờ”. Ngay đó Bồ tát Quan Thế Âm hiện ra, hỏi: “Này ông, ông bảo 30 năm trước ông đoạn vô minh, mà sao nay chỉ một cộng rơm cũng làm ông phiền não thế kia?”. Cho nên: “nói được một trượng mà hành chẳng được một thước, nói được một thước mà hành chẳng được một tấc, thì rất dễ bị cảnh chuyển”

    https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1
     

Share This Page