Hiện tượng phân cách và/hoặc phân tách không gian đô thị đi cùng với quá trình phát triển đô thị từ đầu thế kỷ 20 là chủ đề thường xuyên được đề cập đến trong các nghiên cứu về đô thị. Các hiện tượng này là nguồn gốc lo lắng về sự ổn định của xã hội đô thị, và cũng thường là một trong các mảng quan trọng trong các chính sách công về nhà ở và quy hoạch đô thị đang được thực hiện. Tuy nhiên, chưa có định nghĩa cũng như một cách hiểu thống nhất về các hiện tượng này, về tiến trình dẫn tới sự xuất hiện của chúng cũng như hậu quả có thể có. Bài tham luận đặt câu hỏi về sự xác đáng của bản thân hai khái niệm này bằng cách sử dụng biện pháp đo lường, qua đó chứng tỏ rằng nếu các chỉ số thống kê góp phần quan trọng vào những tranh luận khoa học hiện nay về hình thái và tiến trình tổ chức về không gian-xã hội thông qua việc xác định rõ ràng hiện tượng nghiên cứu, thì các chỉ số đó cũng phải được đặt dưới lăng kính tư duy xã hội học. Việc xây dựng và đọc các chỉ số đó luôn phụ thuộc vào cách thức chúng ta sử dụng trước đó để xác định hiện tượng nghiên cứu, hình dung các nguyên nhân và hậu quả có thể có của hiện tượng đó. Theo hướng đó, các chỉ số xây dựng được sẽ không phải là một bằng chứng tuyệt đối mà chỉ là một bước trong tư duy. Phát Triển Đô Thị Bền Vững NXB Tri Thức 2015 Đỗ Hoài Nam 320 Trang File PDF-TRUE Link download https://drive.google.com/file/d/13UnU8eBAosmXUqfV_EWPW9XBJvfx_ofghttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1