Cô gái trẻ và cha là những người nhân hậu, nhưng cũng là những người trầm tính. Họ thương yêu nhau, nhưng chẳng bao giờ thứ tình cảm thiêng liêng giữa cha và con được diễn đạt rõ ràng. Cô gái luôn nóng lòng muốn biết cha yêu thương mình đến mức nào, và sợi dây tình cảm ràng buộc giữa cha con họ bền chặt ra sao. Chẳng bao giờ người cha tặng quà cho cô con gái. Ông thường nói với con: “Mọi ngày đều nên là ngày của Cha”. Và ông thổi kèn bằng cái ống sừng trâu ông yêu thích từ hồi còn bé, quên rằng cô gái chẳng thích một chút nào cái âm thanh đó. “Cha luôn nhớ đến ngày con sinh ra, ngày nào cha cũng nhớ”. Ông giải thích theo phong cách của một kỵ sĩ khi ông về nhà với đôi bàn tay không trong ngày sinh nhật của cô. Sâu thẳm trái tim mình, cô gái biết cha rất yêu cô, nhưng cô vẫn cảm thấy thiếu thốn một mối quan tâm nào đó từ người cha kính yêu của mình, bởi vì ông luôn đóng cửa và khép lòng lại với con gái. Lời Muốn Nói Phép Màu Nối Những Trái Tim NXB Trẻ 2009 Nhã Nam 196 Trang File PDF-TRUE Link download https://drive.google.com/file/d/1pn8qQbgdKxfs0XtQsuOsKqrcSIDH9eYEhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1