Niên hiệu vua Thiên Khải nhà Minh. Thành Giang Lăng với bốn ngôi chùa cổ có danh tiếng nhất nước Trung Hoa là Mộc-cổ-Tự, Đại bi-Tự. Hồng-loan-Tự Minh thiên Tự cũng êm đềm mà qua ngày tháng thái bình. Buổi chiều hôm đó, vào khoảng giờ dậu, trên con đường Mai-Thôn, ta thấy có một chàng công tử vận áo bào xanh chân dận văn hài, đầu đội mũ tư sĩ, răng ngọc, môi hồng thực là một tay phong lưu công tử. Chàng cưỡi trên mình một con ngựa bạch, lỏng buông tay khấu, đi có vẻ ung dung nhăn nhã lắm. Cứ trông dáng mạo nho nhã ấy cái miệng tươi đẹp ấy thì ta đã đoán chừng là một tay công tử nhà giầu nào, hoặc cậu ấm con quan, nhân ngày xuân, thong dong dạo cảnh. Nhưng trông điệu bộ nhanh nhẹn, đôi đủi cặp mình ngựa cứng cấp vô cùng, nhất là thành bảo kiếm đeo ở bên sườn thì lại có thể ngờ rằng đó là một vị thành niên văn chương lỗi lạc nhưng võ nghệ cũng tinh thông. Theo sau chàng là hai tên tiểu đồng, cũng cưỡi một đôi ngựa bạch, kính cẩn dong cương đi cách xa chủ nhân chừng ba bước. Trận gió nhẹ nhàng thổi qua đánh phất phơ bờm ba chiếc ngựa rồi làm rụng mấy cái lá khô bay sạc xuống mặt đường. Phi Hùng Kiếm Số 12 NXB Lê Cường 1937 Văn Tuyền 16 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1DKqc_trGqu5x-fKYMM0zi4HLAc7ykU5Rhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1