Mười năm trước đây một sinh-viên trường Thuốc xướng xuất ra lối thơ không niêm không luật mà ông Phan-Khôi gọi là thơ mới. Sinh không phải thời, vừa oe-oe ba tiếng chào đời, thơ mới đã phải không kèn không trống, (tôi muốn nói hồi đó thơ mới không được tranh biện rầm rĩ như ngày nay) vùi nông vào cái hố thời gian vô hạn. Thì cách đây mấy năm, trên tờ Đông-Tây ông Phan Khôi đã cải-tử hoàn sinh cho thơ mới bằng bài tình già rất có giá trị. Hưởng-úng cùng ông Phan-Khỏi có ông Thượng-Minh. Nhưng hai ông lại không đồng ý về chỗ hạn chữ. Viết đến đây, tôi rất khen ông Phan-Khôi đã khéo biệt lập-dị đề quảng cáo cho cái tên ông. Tôi nhớ lúc ông còn binh bút ở tờ Phụ-Nữ Tân-Văn, ông đã kinh-kôông cô Logique lên đề toan đảo-áp ông Trần-trọng-Kim; ông lại thâu oan cho con Võ-tắc-Thiên là con đĩ độc nhất vô song ở trên đời. Phong Hóa Và Thơ Mới NXB Lê Cường 1934 Thái Dương 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1lyr2nIjp2zcxqTrOU9Y-X_FqIUqudM3Chttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1