Quyễn sách nhỏ này, tôi kính dưng lên cho độc-giã Đồng-bào đây, cũng gọi là Tiểu-Thuyết về quốc văn, nhan đề là: PHU-THÊ LÂM-BIỆT. Đoạn tiểu-thuyết này, trước kia tôi có đăng ở bảo Long-Giang ký tên mượn là Xuân-Thới. Văn từ ở trong quyển sách này, tôi đâu dám sánh với các bực đàn anh đã xuất bản nhiều lân mà chính những bực đàn anh đã từng lặn lội trong rừng tiểu thuyết. Còn phận tôi Lưu-công-Châu xét lấy và tự nghĩ rằng : « Mình chưa phải một tay thiện nghệ về tiễu thuyết » Bởi tôi tự xét biết như vậy, nên đoạn tiểu-thuyết này chưa phải là xuất sắc, song tôi dòm thấy nền nho-giáo của KHÔNG MẠNH cùng với tinh thần của gia đình Việt-Nam ngày càng nghiên ngữa! Cho nên lúc tôi còn làm chủ Bút tờ Long-Giang, hằng ngày tôi thường hay lưu tâm về hai lẽ như trên vừa kể. Phu Thê Lâm Biệt Cuốn 1 NXB Đức Lưu Phương 1931 Lưu Công Châu 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1QGxthkbB5orQsIPdoThzR8ML88IJjPOMhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1