Xưa nay trong đạo duyên hài, Hữu duyên ắt phải có ngày đặng nên, Bất câu là hạng dưới trên, Trót sanh là gái chớ quên phận mình, Bền lòng nắm giữ chữ trinh, Lúc thường lúc biến cũng gìn trọn câu: Biển dâu biến huyền cách nào, Tiết trong giá sạch má đào mới hay! Khen người lòng dạ chẳng thay, Không vì bạc trắng mà phải lòng vàng, Một lời hải thệ minh san, Ngàn ngày tạc dạ hồng nhan thờ chồng; Phục người gan ruột sắt đồng, Duyên tuy đặng gập mà không phụ tình, Đến khi vững bước hiển vinh, Còn ghi những buổi linh-đỉnh phong trần; Rỏ ràng đúng mực nam-nhân, Hiếu tình ơn nghĩa xử phân vẹn toàn; Chế quân chứa tánh tà gian, Chè loài tham sắc dọc ngang hiếp người. Hưng vong thành bại do trời, Gương này chép để muôn đời làm gương. Gặp khi phản loạn nhà Đường, Giận thay Vỏ-Hậu phế-vương đoạt quyền, Lên ngôi xưng Vỏ-tắc-Thiên, Làm cho trào chánh ngữa nghiên nguy nàn; Đông-Cung Lý-Đáng gian-nan, Công thần văn-vỏ trào đàng khiếp oai. Phụng Kiều Lý Đáng NXB Xưa Nay 1933 Khấu Vỏ Nghi 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1fNVit15QV1dSSe2fMOHPG_kTlhDjdJFshttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1