Ngày nọ có kẽ tá điền của cha mẹ người vào xin thuê ruộng làm mùa tới, vì năm rồi đã góp lúa đủ xong. Người nhận ra người tá điền ấy là người chọc ghẹo người cách vài hôm trước. Số là người đi chợ, người tá điền đó vì mới mượn ruộng của cha mẹ ngươi làm năm đầu nên chưa biết người là con của chủ ruộng, gập ngươi giữa chợ mới buôn lời chọc ghẹo. Người mắn chưỡi người giữa chợ đả thậm tệ rồi, vã lại đàn-ông chọc ghẹo đàn-bà là lỗi nhỏ chớ không chi trọng tội. Vì cớ đó khi người tá điền đó đến mướn ruộng cha mẹ người, người bèn thuật chuyện lại cho cha mẹ người nghe và xin quyết cha mẹ không cho người ấy thuế ruộng. Người đó cả ngày năng nỉ, ngươi cũng không cảm dạ, cho đến đỗi cha mẹ ngươi bão người tha lỗi cho người mà người cũng là nhứt quyết. Vả ngươi là con cung, rốt cuộc cha mẹ người chịu theo người, đuổi tên tá điền về không cho mướn ruộng. Quan Âm Du Địa Phủ NXB Xưa Nay 1935 Tú Tòng Khê 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1SLWpqweT7Lg9-iEJutRUkcdme3cNoQXuhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1