Cảnh Đại-điện trước chùa. Tiểu Kính-Tâm, người lịch sự trai, đang quì trước bàn Phật niệm hương và than thở. Kính Tâm nói: Than ôi! Như tôi nay: Mùi tục lụy nếm tê đầu lưới, nghiệp chướng oan chán tận đáy lòng. Bởi vậy cho nên, thân bạc đành gởi chốn cửa Không, bụi đỏ quyết lánh xa phủi sạch. Nam mô A-Di-Đà Phật! Thì cũng tưởng: Cỏi trần thế nay đà ly cách, cho khỏi đều oan trái buộc ràng; chớ có dè đâu: nàng Thị-Màu kẻ ở ngoài làng, đến ve vãng người trong am-tự, là tôi đây mới là khổ. Thị-Mầu thấy tôi có nhan sắc, tưởng làm tôi là trai, đã mấy phen rồi nàng mượn có dưng hương lê Phật, đến chùa nầy đặng trêu ghẹo tôi, bày lời ong bướm lả lơi, trở thói trăng hoa quyển dụ. Chớ nàng có biết đâu. Quan Âm Thị Kính NXB Xưa Nay 1936 Tú Tòng Khê 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1hIxhiQPcyz8VbFEduUWY4Ys4Znlguz8Phttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1