Xem trong Tam-quốc chiến-tranh, Cã khen mấy bực hùng-anh đại tài, Châu-Do văn vỏ gồm hai, Sáu thao ba lược chẳng ai dám bì, Đang khi loạn lạc tử vi, Anh-hùng bốn biễn ít khi an-nhàn. Châu-Do Lổ-Túc luận bàn: «Làm sao trừ lũ A-Mang ong bầy? Ỹ quyền binh tưởng trong tay, Lại thêm thế lực kiến vay hẳn hòi; Nếu không trừ hắn cho rồi, Chỉn e thiên hạ không ngồi đặng an.” Lổ-Túc lời mới phân rằng: “ Dám khuyên Đô-Đốc lòng vàng hãy yên, Chẳng nên buồn thảm ưu phiền, Chúng ta há lại nể kiên lũ Tào. Châu-Do nghe rỏ âm-hao, Rằng: «Ta đây chẳng thể nào an tâm, Tào-Mang thù nọ rất thâm, Tử sanh cũng quyết một lần mà thôi. Nhưng vì số hệ cơ trời, Tào-Mang đắc thế muôn người đều theo. Châu-Do buồn bả trăm chiều, Bao nhiêu lo tinh bấy nhiêu nỗi sầu, Ngày đêm toan kế trừ Tào, Quên ăn quên ngũ canh thâu lo buồn, Mấy ngày chẳng đến công đường, Tâm sầu bứt rứt dạ dường kim châm. Âu lo chi xiết khổ tâm, Ra vào buồn bã biết làm sao xong? Quan Công Phục Huê Dung NXB Xưa Nay 1936 Nguyễn Trọng Thạt 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1AQ5R5QBHqDCWaRgQYjLd7U-8sgYhVadNhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1