Trường nữ-học Bếntre tấm ảnh nắng buổi trưa cuối mùa hè nóng bức; Các học sanh đều ẩn dưới máy hiên mát cùng học ôn lại những bài sắp đọc thuộc lòng phải « trả » buổi chiều nay. Khác hơn các bạn, Chu-ai-Lan ngồi tẻ riêng dưới cội tòng gần vệ đường, tay cầm bức thư, mắt nhình từ nét chữ. Ái-Lan thầm đọc: Kính gởi Chu-Nương; Chu-Nương ơi! Chu-Nương đọc hết bức thơ này thì Chu-nương sẻ rõ... và sẻ gợi chút lòng thương xót một kẻ vô phúc như tôi trót đả mấy phen bị Chu-nương k inh ghét nhưng lòng yêu này không vì đấy mà rút bỏ được hình ảnh ai đã gắn ghi vào trí óc. Vì thế lòng yêu lại càng thêm đầy dạ, một kẻ hữu tình như thế, mà Chu-nương nỡ đành lãnh đạm mà bảo tôi đừng yêu sao được. Chu-nương sao nỡ coi rẻ trái tim đầy hình ảnh của Chu nương đầy những vòng máu hy-sinh vì tình-ải, đầy những chỉ cao thượng của một thư sinh như tôi! Ôi! Sao nở thế? Chu-nương có biết đâu tôi vì Chu nương mà phải sầu đau thống khổ, dầu có phải chết vì Chu-nương cũng vui lòng cam dạ. Quê Cũ Tình Xưa Quyển 2 NXB Bảo Tồn 1937 Việt Đông 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1isP1S3JFkq2jM7BB2v0NrYKi2kh2HwcThttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1