Con người ta ở đời: tử sanh hửu mạng phú quí tại thiên; cho nên dầu bôn chôn thế nào củng khó vượt qua khỏi hai chữ vận thời đen đỏ. Khả tùy theo bồn phận mà thủ lấy bực thường thì ngày ngày được an lạc, còn cải lại thì phải bị lao tâm nhọc trí, thân thề hao mòn mà chẳng bồ ích vào đâu. Người đả từng trãi việc đời ba chìm bảy nổi, rồi chừng hết sức khán cự với tạo hoá trở trêu, ngày đó mới tùng thiên mạng. Dầu ai củng vậy khi lúc nhỏ máu nóng sôi sùng sục trong mạch dề nào chịu ngồi im mà xem thời số. Bởi vậy khi ai nói về vận mạng trong một đám đông, sẻ ngó thấy có nhiều người trề môi nhướng mắt tỏ dấu khinh bỉ rằng lời ấy là mồ hồ làm cho cuồng trí khôn của kẽ thanh niên trong cái đời cạnh tranh nầy. Sách Dạy Coi Tay Mà Đoán Vận Mạng Cuốn 1 NXB Đức Lưu Phương 1933 Vân Sơn 90 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1GTHeo00bgbuykRdKFyEZP5-Pi84y1mYhhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1