Thương dùng một đầu đâm (có người dùng xong đầu-thương, đó là một lối riêng) đòn rất lẹ xong rất nhanh, cho nên ngoài sự khéo-léo của chân tay, lại cần có mình mà lạnh-lẹ. Người to lớn nặng nề tập côn. Nếu muốn luyện thương cho hay, phải tập lấy người cho gân-guốc; bớt thịt nặng đã. Bởi vì dùng thương tuyệt khó đòn đánh chỉ một đường đâm, không như côn, đao, đâm hụt còn chém vụt được. Sách Dạy Thương Pháp NXB Nhật Nam Thư Quán 1941 Sơn Nhân 90 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1G1L-8Xs25fw5w9Sybjc3ocoz_tzp4AUshttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1