Có một Sài Gòn như vậy Tôi đọc hết hết 30 bài viết ngắn của Minh Đức trong một trạng thái đi từ hờ hững đến nôn nóng. Sẽ có gì ở những bài sau, bài sau nữa? Cái tò mò khởi đầu từ một “Sài Gòn, khi nào rảnh...”, tác giả dẫn tôi “đi tour” qua nhiều góc sáng và góc khuất, để thấy cay xè mắt với đoạn “Khi nào rảnh, sẽ vê thảm mẹ. Thời sinh viên đã nhiều lẩn nợ - không về thảm mẹ vì những chuyên đi chơi với bạn bè, tiệc sinh nhật, hay đây đó cùng người yêu. Còn nợ mãi vỉ hình như xem chuyên vê thăm mẹ là chuyện bên lề. Dẫu sao mẹ cũng là người nhà, có bao giở mẹ trách đầu, thôi đề tuân sau. Lởn lên đi làm - còn bận hơn. Bao nhiều lẩn như thế, để một ngày - hóa ngô nghê - Mẹ đi xa, không ve’; đôi lúc khúc khích cười một mình, như đoạn: “Trung tâm ứng dụng công nghệ hóa màu xin trân trọng giói thiệu với bà con các anh chị sản phẩm keo dính chuột. Keo dinh chuột... Sài Gòn Chữ Vội Trên Vai NXB Văn Hóa Văn Nghệ 2016 Vũ Minh Đức 138 Trang File PDF-SCAN Link download https://thuvienleducanh.vn/detail/sai-gon-chu-voi-tren-vai https://drive.google.com/file/d/1r8wCQoBTce61HkKhSb-uztFfftXONsfPhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1