Mười lăm năm về trước, vào một buổi chiều êm-ả mát mẻ, vừa lúc mặt trời chẹn lặn, có một đứa nhỏ trọc đầu đứng trên hòn đá cao dựa mé biền kia, lấy hai tay cuốn tròn lại làm ống dòm nhìn mải ngoài xa tít mù... Lúc bấy giờ, sóng đánh ầm ầm dưới chơn, chuông ngân vắng vắng bên sai, chim gọi chịu chít sườn núi, các tiếng ấy đều không đủ sức mạnh làm cho cậu bé lảng trí ngó lơ chỗ khác. Nó đứng trận trận đó mà nhìn mấy cái vú cau của ai cắc cớ thả lình bình trên mặt nước: cái thì nhảy lên, cái lại hụp xuống, cái trước nối cái sau tựa hồ chơi giỡn với nhau, vui vẻ quá chừng: ấy là một đoàn ghe ra khơi đánh cá, đương lướt sóng gió mà đi. Không biết trời đó, nước đó, thuyền đó, giờ đó có cái gì hay, cái gì cảm mà đứa nhỏ đứng xem đã thèm rồi mới chịu bước xuống vừa trở về, vừa lầm bầm nói một mình rằng : « Cha chả . . . phải chi . . . » Sài Gòn Thượng Hải Hoành Tân Cuốn 1 NXB Bảo Tồn 1930 Vân Trình 68 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1QCSuSivVvU7MIx8I-gf9hDRTb_kZhWyAhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1