Truyện này sự tích hay lắm : Dụ xuất dụ kỳ. Như ai năng coi, thời muốn coi hoài không thôi. Hồi trước đam Mạnh-lệ-Quân giã mà trả hồn cho Lưu- công-tử, sau lại cũng có Mạnh-lệ-Quân giã mà dâng cho trảo-đình. Bỉ diệc trá lại ngã diệc trá, người làm truyện có ý thấu xảo lắm, khiến người ta coi không mỏi con mắt. Làm người ở đời: Nam di trung hiếu vi tiên, nữ dỉ trinh tiết tự thủ, ấy là cái gương để đời, vậy nên khen Mạnh-lệ-Quân là một người: Nử trung hảo kiệt; đã tâu với vua tha cho những người có tội, đặng cho chồng minh về mà đi thi, tới sau chồng đã làm nên danh phận: Quải ấn phong vương, còn Mạnh-lệ-Quân thì làm Tể-tướng, cha mẹ với chồng muốn nhìn, lại giả làm lơ làm lảng mà thử ý chồng, đàn-bà như vậy thiệt là ít có. Tái Sanh Duyên Cuốn 11 NXB Xưa Nay 1930 Lê Duy Thiện 40 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/125Os7oWJ6RiOrzrmZb2uJ0jSTwCWnqbnhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1