Chuyện ngoài chép để lưu-truyền, Khuyên người thế sự chớ nên vô nghỉ. Mẹ cha ơn nặng xiết chi, Hết lòng hiếu thuận có thì nên danh, Tam–Nương tích để đành rành, Khuyên người lánh dữ theo lành mới nên, Bình-Dương phủ ở miền trên, Có người Lưu-Đạt dạ hiền lắm thay, Vợ nhà hung tợn hơn ai, Chồng khuyên lắm tiếng hằng ngày thở than. Mụ-Đạt chẳng kẻ chẳng màng, Bất minh bất chánh xóm làng biết danh; Đầu lòng hai gái đẹp xinh, Tam-Nương con út dạng hình xấu xa. Mụ-Đạt ác độc thay là, Bắt nàng con út hành hà khổ thân; Tam-Nương chi xiết gian-truân, Còn hai người chị trăm phần rảnh rang. Chị cũ chị thứ hai nàng, Thảy đều có chút hường nhan với người: Nhứt-Kiều thì gả xong rồi, Kết cùng phủ-hộ vô-hồi giàu sang, Nhị-Kiều thì gả con quan, Thảy đều an phận hai nàng hiển vinh. Tam-Nương chưa chốn gởi mình, Bởi xấu dạng hình ai chịu sánh đôi! Mặt rỗ đen đúa lạ đời, Đầu quăn môi trớt vô hồi xấu xa. Tam Nương NXB Xưa Nay 1937 Cữ Hoành Sơn 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1OJ06mnjSUYmo-CPlR-daTYiT3Sm2Q7NAhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1