Đức Như-lai ngài nói: «Trăm năm quang cảnh gẫm lại không lâu, tứ-đại thân người dễ nào chẳng mất. Vập vập trần lao mỗi bữa, minh minh biển nghiệp hằng ngày; một tánh viên-minh chẳng tổ, sáu căn luống sinh tham cầu. Dầu cho công danh cái thể, sánh lại cũng bằng một giấc chiêm bao; dầu đặng giàu sang kinh đời, nhắm lại hai chữ vô-thường cũng không khỏi đặng. Tranh danh đoạt lợi rốt cuộc củng quờn không, khoe giỏi, khoe tài đáo đầu rồi củng không phải thiệt. Đến chừng gió lửa rả tan, sống chết không chừa già trẻ, non sông vùi lấp xưa nay biết mấy anh hùng Tóc xanh chưa được bao lâu, rồi kế bạc đầu theo đến, khách hạ hĩ mới lui, người điếu tan dừa tới Một bao máu mũ thêm nhờm, hằng năm âu tình quyến luyến ; bảy thước xương gầy, tiền của họ bo giữ mải. Thỡ ra chẳng hẹn hơi vào, ngày nay há giử ngày mai; biền ái nỗi chìm mải mải, sông mê lặng hụp đời đời Chẳng nguyện xa lìa địa-ngục. Cứ rằng: Chưa có công-phu, bồng đâu Diêm-chúa đến đòi, quỉ sứ ắt khó dung kỳ hẹn, quay đầu lại cửa nhà đều chẳng thấy, bây giờ tội nghiệp mình mang.» Tam Qui Ngũ Giái Tu Tịnh Độ NXB Nguyễn Duy Minh 1938 Nguyễn Văn Chức 28 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1CJE30UfGL0d6b49QO-koVTKnGfn1vZffhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1