Người ngày nay đua nhau nói đạo-đức mới, nhưng hiểu rõ được nghĩa mà xét cho đến căn-bản thì trong trăm nghìn người không được một người; ấy không có lẽ khác: không ôn lại việc cũ không biết được việc mới. Căn-bản nhớn của đạo đức vẫn bao giờ cũng có công-lý nguyên-tắc, chất chính với quỷ thần mà không ngờ, đề đến trăm đời mà không nghi-hoặc; nhưng, bốn mùa chẳng hay có rét mà không có nóng; mặt giời, mặt giảng chẳng hay có tối mà không có súng; khí âm, khí dương cùng sinh, lúc thuận, lúc nghịch cùng giúp; ấy giời, đất cũng không trốn được cái nghĩa lúc cùng, lúc biến, lúc thông, lúc cửu phương chi việc người ta sao được không một đóng, một mở lấy thần diện làm việc dùng ru? Cho nên bản nguyên của đạo đức nhân-thời, nhân-địa thì sen hàng lẫn chớ thực thì không khác. Tân Đạo Đức Luận Quyển Thượng NXB Trịnh Văn Bích 1929 Nguyễn Sơn Công 44 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1InWxSwL4XS_gYSFpcs6OF7nc95pqbrVYhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1