Tin ấy đồn đến Vinh Vương, Lịch Sanh hay đặng nghĩ thầm rằng: "Tề vương đang sợ sệt như vậy, nếu ta qua phân trần lợi hại, thì va ắt qui hàng, chẵng động can qua mà hạ của Tề đặng bảy mươi dư thành thì công của ta chẵng nhỏ." Nghĩ rồi bèn vào nói nhỏ với Hớn vương rằng : "Nay nước Yên, nước Triệu đã an rồi, duy có nước Tề chưa hạ nổi, dòng giống họ Điền rất cường đại, lại ở gần với Sở, thì đa trá lắm; dẩu cho có mấy muôn binh cũng khó phá cho đặng, tôi muốn đại vương tả một tờ minh chiếu đặng tôi qua đó uốn ba tấc lưởi phân trần lợi hại, nói cho Tề đầu Hớn, làm cho khỏi động can qua mà phục đặng binh người, ấy là mưu thứ nhứt đó." Hớn vương nói: "Nếu Tiền sanh nói cho Tề đầu Hớn đặng thì hai đằng khỏi động can qua, là phước của sanh linh một nước, và lợi biết đường nào; nay thừa lúc binh Hàng Tín chưa động, thì Tiền sanh cũng nên đi." Tây Hớn Diễn Nghĩa Cuốn 3 NXB Tín Đức Thư Xã 1951 Thanh Phong 201 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/18tmoG_nR55qdGJWCxS1xXZQLHsOR8Jtjhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1