NGỘ KHÔNG (ra) NÓI: Cân-đấu-vân nhứt khắc, đà về tới non xưa; đoái nhìn phong-cãnh mởn mơ, nhưng mà: Sao lại vắng hình chư-tướng kìa? (có ý kiếm giáo giác kế Tứ-kiện-tướng và các khỉ chạy ra mừng rở). KHĨ A NÓI: Ủa nầy Đại-vương! Chẳng hay Đại-vương lên trời lảnh chức chi mà ở lâu giử vậy ? Làm cho anh em tôi trông đợi hết sức! NGỘ-KHÔNG NÓI: Ũa lạ! Ta mới đi mấy bửa, sao khanh nói là lâu? Ngươi tua phân lại trước sau, trẫm đặng hãng tàng khúc chiếc nào? KHĨ A NÓI: Bẫm Đại-vương! Kể từ thuở quân thần tương biệt, anh em tôi chi xiết trông mong; bởi lâu ngày vắng bặt tin hồng, cho đến ngày nay: Tính lại đã mười lăm năm chẳn! NGỘ-KHÔNG NÓI: Chắc là khanh lầm lẫn, mới nói chuyện mơ hồ; ta lên trời lãnh chức đến giờ, mười lăm bửa ta hằng nhớ rỏ. Tề Thiên Đại Thánh Loạn Thiên Đình NXB Xưa Nay 1930 Ngô Vĩnh Khang 48 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1z6RztzSA0K2Eqa6N9of1D2HFPL_Tgw0lhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1