TIẾT CƯƠNG nói: Tôi nghỉ lại tấm thân của tôi ngày hôm nay đây thật là vô cùng đau thương thảm khốc. Xưa kia tôi còn là một vị vương-tử tại trào-đàng dòng họ Tiết tôi mấy đời làm quan cực phẩm, cho nên vinh vang huệ hạ, oai quyền bổn biền đủ nghe danh. Chẳng may khi Vỏ-Hậu lập Hội Huế-Đăng tôi vì quả say đạp thác Hoàng-Tử, phải xa nhà bõ xử, cách me lìa cha, tầm chốn thoát thân lánh vòng hình phạt. Tôi lánh nạn đến đây, gặp nàng chủ trại núi này là Kỹ-loan-Anh, sau khi thử tài cùng tôi rồi, cũng nhờ duyên nợ ba-sanh âu định sẵn, khiến cho nàng cùng tôi đẹp lòng kết buộc mối tơ hồng. Rồi từ đó chí những nay, đã có nơi gởi phận anh hùng, chức chủ trại về phần tôi nắm giữ. CA BÀI TẠ: Rõ ràng duyên nợ nơi trời, Xui mình nên phận lửa đôi, Lại có chốn gởi nương thân này. Từ thuở xa nhà bỏ xử, Lòng những thảm thiết buồn lo, Hềm nỗi quyển-thức nhà ta,... Tết Cương Tế Thiết Khưu Phần NXB Xưa Nay 1937 Đổ Hồng Lam 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1W2eioCBOSz3SZItJsPV_jSeZZtxbplUZhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1