Người ta từ lúc mới sinh ra cho đến 6, 7 tuổi thì tâm tánh vẫn còn sáng-sũa như gương, trắng trong như tuyết, ấy vì chưa tập nhiễm đến thói đời. Sau đến lớn lên, hoặc vì giáo dục, hoặc bởi tập-quán, hoặc bởi hoàn cảnh mà tâm lãnh mới thiên lần đi. Con người ta bắt đầu khuynh-hướng về thiện hay ác cũng từ đó. Lại gặp phải thời buổi cạnh tranh bây giờ, xâu xé nhau trong trường thế-lợi, mất hết cả lương tâm, nên cái nền đạo đức mấy nghìn năm của tiền nhân để lại muốn gần như nghiêng đồ vậy. Nay nếu không nhờ có kinh thánh truyện hiền đề soi sáng cho lòng người ta thì cái nền đạo đức kia bởi đâu mà duy trì lại được ? Chúng tôi lại thiết tưởng rằng: đạo đức là cái hồn của văn-minh : đạo đức mà đã suy-đồi, thì văn-minh cũng không thể toàn mỹ được. Các nước ở bên u Mỹ ngày nay sở dĩ mà được phủ cường là cũng nhờ họ biết tài-bồi cái nền đạo đức lắm. Thái Thượng Cảm Ứng Thiên NXB Đắc Lập 1929 Đinh Xuân Hội 68 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1d8q9ChGsA-MY-vBqWnIf9wzjlvNfF9qjhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1