Tích truyền thằng Lảnh bán heo, Con người lơ-láo lắm điều dại ngây, Nực cười cũng đứng râu mày, Nhưng mà tâm tánh chẳng tày nữ nhi; Cho hay những đứa ngu-si, Khéo làm nhiều chuyện lạ kỳ hơn ai. Truyền rằng tại quận Sơn-Tây, Có chàng tên Lảnh tuổi ngoài đôi mươi, Cơ hàn thêm nồi các côi, Lều tranh nương nào qua hồi nắng mưa, Dải dầu khổ nhọc sớm trưa, Cảnh nhà nghèo cực xót chua tấm lòng. Thương thay thằng Lảnh lao lung, Lại thêm có tánh khùng-khùng ngây ngây, Mặt mày khờ khạo hơn ai, Ít ăn ít nói ít hay giỡn cười, Thường ngày bộ tịch lười đười, Xóm làng thấy vậy lắm người khinh khi. Vợ chàng chi xiết sầu bị, Càng ngày càng xét càng suy càng buồn: Thị-Hà lở đạo tào khương, Ăn năng hối ngộ lo lường chẳng an, Nghĩ mình là bực không ngoan, Có chồng ngu dại hỗ han lắm bề. Thị-Hà nhan sắc như huệ, Môi son mà phấn chính tề nghi dung, Rõ ràng đẹp đẽ má hồng. Tuy là nghèo cửa sắc không kém người. Thằng Lảnh Bán Heo NXB Xưa Nay 1934 Cử Hoành Sơn 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1owcIyY3NnTU0_egcRt6CP1utLtBmjzN8https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1