Đức Chúa Trời dựng nên loài người có trí khôn, để cứ lẽ mà nhìn biết sự thật trên hết, là Đức Chúa Trời, là đấng sanh dưỡng cai trị mọi loài, đáng yêu mến kính thờ trên hết mọi sự. Nhưng mà trí người ta đã ra tối tăm u trệ, phần thì nhiễm lấy lẽ dối trá dị đoan, lại tâm tình hay nghiêng chìu về đàng trái, ham mê những sự xác thịt ưa hạp: nên lấy đạo thánh Chúa làm khó tin, khó giữ, chẳng màng xét tới, mà lại bắt bẻ đều nọ sự kia. Vì vậy, phải có ơn riêng Chúa ban, người ta mới có sức trở về đàng chính mà tin, giữ đạo thánh sốt sắng bền đỗ. Nhưng mà cho được ơn ấy, thì Đức Chúa Trời dùng kẻ giảng dạy mở lòng người ta trước. Như xưa Đức Chúa Trời sai môn đệ đi giảng thành nọ chỗ kia trước, đoạn Người đến sau, lại Người dạy rằng: Bay hãy đi giảng cho muôn dân thiên hạ, ai tin mà chịu phép Rửa tội, thì đặng rỗi. Ấy vậy ơn giữ đạo bởi đức tin, tin bởi nghe hiểu. Cho nên phải có kẻ thông biết lẽ đạo đành rành, cùng biết phân giải rẽ ròi minh bạch, dùng những sự thấy đặng mà đem đến việc thiêng liêng, mượn lấy lẽ tầm thường mà suy đến đều cao sâu mầu nhiệm, thì người ta mới dễ nếm mùi đạo thánh. Vì trí khôn thấy sự gì có chứng cớ minh bạch, có lý sự vững vàng, mới lấy làm chắc thật. Thánh Đạo Đại Nguyên Lược Giải NXB Qui Nhơn 1907 Joseph Jeanningros 483 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1A_whkJeM3rgvTlOg53RCeP10f0mi_b01https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1