Suốt hai mươi thế kỷ qua, các Kitô hữu thuộc mọi thời mọi nơi, mọi nghi lễ, đã cử hành di sản Chúa Giêsu để lại cho các tông đồ của Ngài vào chiều Tiệc Ly: “Hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy” (Lc 22, 19), một thực hành hoàn toàn phù hợp với toàn bộ đức tin của các ngài. Suốt hai mươi thế kỷ qua, dẫu vẫn cử hành Thánh Thể, nhưng các Kitô hữu vẫn chưa hiểu cách tường tận về bí tích ấy. Quà tặng này của Chúa Giêsu là kho tàng không sao hiểu hết được. Quà tặng ấy là một mầu nhiệm với hằng ngàn khía cạnh và hằng ngàn tên gọi – bữa ăn, hy tế, tưởng niệm, Thánh lễ, tất cả những tên gọi ấy hoàn toàn phù hợp với quà tặng Chúa Giêsu đem lại cho ta, nhưng không một tên gọi nào có thể lột tả được hết ý nghĩa của quà tặng ấy. Chúa Giêsu có đặt tên cho những gì Ngài ban tặng cho ta đâu. Ngài chỉ làm một số việc và nói một vài lời. Một trong những hành động đơn sơ nhất, hành động mà qua đó các môn đệ Emmaus nhận ra Chúa phục sinh, chính là “việc bẻ bánh” – hành vi ấy được gọi như thế vì chính Chúa Giêsu, trong Tin Mừng của Ngài, đã tự đồng hoá mình với bánh: “Tôi là bánh sự sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này sẽ sống muôn đời” (Ga 6, 51). Thánh Thể Trao Ban Sự Sống Thiên Chúa NXB Tôn Giáo 2005 Nguyễn Đức Thông 214 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1PKqAWf7JFF7dgAYpZeIngrarfVoYqVtOhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1