Nước Nam chúng ta là một nước đường đường ở cõi Á đông, đất không phải hẹp, nước không phải nghèo, dân không phải dại; tuy chưa chen vai đứng với hoàn cầu, song trình độ cũng đã tấn-tới lắm. Về đường tôn-giáo, lại có phần thạnh hơn: nào Khổng-giáo, nào Phật giáo, nào Lão-giáo, tôn giáo nào cũng có chủ nghĩa, dạy người ăn ngay ở thật, bỏ đường tà, theo đường chánh, tránh đều ác, làm đều thiện, để đạt đến con đường đạo đức; nên trong mấy tôn-giáo đều có nhiều người tin theo. Như vậy thì biết rõ rằng: lòng người nước Nam ta sốt-sắng về đường tôn-giáo là dường nào! Vì thế cho nên đất nước dầu chia làm ba kỳ, dân số không được 20 triệu; nhưng biết bao nhiêu đình, chùa, am, tự, lăng, miếu, đền, đài, nơi thờ ông nọ, chỗ lạy bà kia, đèn nến sáng choang, khỏi nhang nghi-ngút. Đó cũng là một chứng-cớ sùng-bái tôn-giáo. Thế Gian Có Mấy Chơn Thần NXB Đông Pháp 1930 Trần Xuân Phan 40 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/17LF2BxxZ_U0GcDtIlR2L7KiWt2MBJ5i-https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1