Ngày xưa ở tỉnh Trực-Lệ bên Tầu, có một người tên gọi Vương-chí-Nghĩa. Con trai Chi-Nghĩa tên là Chi-Hiếu, người rất lanh-lợi, rất thông minh, hết lòng thờ cha kính mẹ, thực là một người con rất có hiểu vậy. Ngày kia Chi-Nghĩa bảo Chí-Hiểu rằng ; - Con ơi, nay cha đã già yếu lắm rồi. Nếu cha không tìm cách bồ-dưỡng thì không còn được bao lâu nữa. Nhung nếu con có lòng hiếu thảo, có gan mạo-hiềm, thì con có thể khiến cho cha lại mạnh mẽ như xưa, con ạ! Chí-Hiều thua rằng: – Thưa cha, công to cha mẹ, ví như bề rộng non cao, con dầu lặn suối chéo đèo, sông pha nguy hiểm mà đem lại được sức khỏe cho cha, thì con cũng vui lòng quyết chi ngay, không hề ngần ngại. Nhưng chẳng hay con phải làm sao, thua cha. Thế Giới Trẻ Con NXB Tân Dân 1927 Vũ Đình Long 76 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1XYlEE7qb4gmfbF3oBL_SLAF-pbDtrR2Shttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1