Chúng ta đem hình mộc thạch, ở trọ trên cõi tang-thương này, nào bả vinh-hoa, nào mồi phủ quí, nào vỏ quít cay mùi lịch - duyệt, nào nồi kế nấu giấc công - danh, đã rắp toàn nhai vỏ cây, hớp nước suối, nhặt quả thông làm đồ nhắm, nấu đá cuội làm cơm ăn, vơ vét lấy nhiều ít khi khinh-thanh, đề rửa sạch mọi nỗi tàn-toan trong chín khúc, nay ta lại khu-khu kê cứu về nghề phanh-nhầm, há lại chả là một cải tiểu – binh, đề cho các bậc hái rau vi, ăn hoa cúc, mượn đó để mai mỉa bọn ta, là bọn chỉ mưu-thực ra? Song ta nên nghĩ: ta đã không thề cao bay xa chạy, ra khỏi nhân-gian, lâu thay! dài thay! cái đời trong ba vạn sáu nghìn ngày, ta nên cố tìm lấy cái sinh thú, ta nên cố hưởng lấy cái sinh thủ, sinh-thủ tuy có nhiều, sự ăn là đầu nhất. Ta đã chịu bao nhiêu lao-lực trong phần tinh - thần, nếu lại không có cái thú khẩu-phúc đề bù lại, hả- chẳng thiệt thòi lắm thay? Kìa cụ Y-Doãn còn tinh nghề phanh-cát; cụ Chu-Công còn đặt chức Bào-trù, xưa nay các bậc tề nhục, các tay điều canh, còn phải có thực mới vực được đạo, vậy ta không nên cho sự nấu ăn là sự thường, mà không thèm lý-hội đến. Vừa rồi ông Mạc Đình- Tư dưa cho xem bộ thực đơn, nhan là : « Thế vị tân-biên » Thế Vị Tân Biên NXB Mạc Đình Tư 1925 Vũ Xuân Phương 220 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1I_xXifQECSF7LywrVrgl1PtpK-DAeEGQhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1