Thì ra lúc Phi-Long phóng Binh quang phi-kiếm ra, định giết Lệ hồng Ngạc, thì ba vị lão-sư-thái vừa đến. Văn-Long phóng phi kiếm, phá phi-kiếm của Phi-Long, Hàng-Long cũng phóng phi-kiếm mà chặn lối, làm cho Phi-Long hết đường chạy, Phi-Long biết không tài nào trốn được nữa, đành phải quì xuống giữa sân, Chờ Đô-Long phàn xử. Bọn Thông-Tuệ thấy Phi-Long đã phục tội ở đấy, vội dẫn mọi người lui ra. Chỉ nghe Đồ-Long thở dài một tiếng mà rằng: Ngăn thay! Trời làm cay nghiệt; còn có thể trốn được; tự mình làm cay-nghiệt, thì mong sống làm sao! Đồ-Long vừa nói dứt lời, bỗng thấy trên không nổ đùng một tiếng sét, tức thì Phi-Long bị tan-tành như tro bụi, không còn hình thể nữa! Kế thấy trên đại điện lửa cháy bừng-bừng, bọn Đồ-Long dẫn mọi người tự Tam thánh quân từ từ đi ra, thì vừng thái-dương vừa mới nhô lên, một bầu thế-giới hiện ra muôn ngàn vẻ tươi đẹp. Thiếu Lâm Nữ Hiệp Số 5-26 NXB Tân Dân 1936 Nghiêm Xuân Lãm 352 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/drive/folders/1ZHFrxBTFS_le48n6iZNrDhNosLnXoXGahttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1