Người Trung Quốc chia thi, tứ, phú làm ba lãnh vực riêng biệt. Những bài như Ly tao trong Sở từ được gọi là phú. Các bài trường đoản cú dùng trong ca nhạc thì gọi là từ. Chỉ thuộc phạm vi thi, những bài tứ ngôn trong kinh Thi, các bài cổ phong sáng chế ở đời Hán và các bvài cận thế hình thành trong đời Đường. Đường được coi là thời đại hoàng kim của thơ Trung Quốc. Chẳng phải vì trong thời nay xuất hiện nhiều thi nhân, sản sinh nhiều thi phẩm - về điểm này, cácđời từ Tống trở về sau còn vượt hơn đời Đường. Mà chính vì thơ Đường nổi trội đặt biệt về giá trtị nghệ thuật. So với các đời khác, trước cũng như sau. Cho nên hễ nói đến thơ Tàu. Người ta hầu như chỉ nói đến thơ Đường. Thơ Tống có sắc thái riêng, chửng phải là không đáng kể, nhưng so với thơ Đường thi không thể bằng được. Còn như thơ các đời nguyên. Minh. Thanh thì chỉ là mô phỏng thơ Đường Tống, rất ít bài đáng được lưu ý. Thơ Đường Cuốn 2 NXB Hoàng Văn Lộc 1962 Trần Trọng San 216 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1hUlIwKszVZHV3IZCz_sC5z4UEnYwrfk_https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1