Nói tóm lại trong bổn thơ Nàng-Út nầy : rằng đời Vua Triệu, ở tại quận hà-tây, có ông bà Phùng-Quí, đả lớn tuổi mà không có con, nên ông bà lên núi hoàng san mà cậu con, trời cho bà Quí có thai sanh ra một con rất lạ, khi sanh ra thì hình nhỏ bằng ngón tay út mà thôi. Ông bà lấy làm sợ không biết là yêu, quỉ chi, ông bà muốn đem đi chôn, mà thấy mặt thì thường không đành lòng, ông bà cho tên là Nàng-Út, bà cứ việc ấp yêu tả Nàng Út không ăn không bú, khi đến năm sáu tuổi thì biết nói biết trời, ông bà sợ bèn đem vào lúng núi mà bỏ, cất cho một cái chòi lại trồng dưa, bảo Nàng-Út ở đó gìn giữ. Thơ Nàng Út NXB Tín Đức Thư Xã 1930 Đặng Lễ Nghi 22 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1eGe17PzKS62QRcRVWGAxK497oQhdnTf7https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1