Nói phô trương nghe cũng giỏi con trai, Nguyễn Công Trứ (1778-1858), tự Tốn Chất, hiệu Ngộ Trai, biệt hiệu Hi Văn, là một nhà thơ, nhà quần sự và nhà kinh tế lỗi lạc trong lịch sử Việt Nam cận đại. Ông là con quan Đức Ngạn hầu Nguyễn Công Tấn, quê ở làng Uy Viễn, huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh, nhưng sinh ra ở Quỳnh Côi, Thái Bình. Ngaỵ từ thời tuổi trẻ hàn vi ông đã nuôi lí tưởng giúp đời, lập công danh, sự nghiệp. Sau ba lần đi thi, năm 1820, khi đã 42 tuổi, Nguyễn Công Trứ mới đỗ Giải nguyên, và từ đó bắt đầu con đường công danh đầy sóng gió, với rất nhiều những thăng trầm trong sự nghiệp. Ỏng được thăng quan thưởng tước nhiều lần vì những công lao trong quân sự và kinh tế, làm tới chức Thượng thư, Tổng đốc; nhưng cũng nhiều lẩn ông bị giáng phạt, thậm chí bị kết án trảm giam hậu, bị cách tuột làm lính thú... Năm 71 tuổi, ông nghỉ hưu với chức vụ Phủ doãn tỉnh Thừa Thiên. Thơ Nguyễn Công Trứ NXB Đồng Nai 2013 Nguyễn Công Trứ 177 Trang File PDF-SCAN Link download https://thuvienleducanh.vn/detail/t...ac-gia-nhung-bai-nhan-dinh-phe-binh-tieu-bieu https://drive.google.com/file/d/1q7peMK-5NtuugvTbbsi2odssQ-s5CGschttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1