Gần núi Hi-mã-lập-sơn, Ở xử Tây-Tạng có dòng Thích-Ca. Đức vua hiệu Sư-đà-na, Giữ ngôi chánh-hậu là bà Mã-Giang. Cùng nhau chung nắm giang-san, Thinhơn bố đức dân gian gọi nhuần. Nước nhà vửng đặt hùng cường, Nhờ vua cai trị hoàng toàn lắm thay! Dưới trên đều kĩnh trọng ngài, Cho nên muốn họ thái bình, Mỗi việc thi thố ai ai cũng đành. u ca lạc nghiệp giữ mình làm ăn. Nhơn khi hoàng hậu rảnh rang, Người bèn tắm gội sửa sang đoàn hoàn Ăn mặc đẹp đẽ nghiêm trang, Vào vườn hoa kiếm thánh hoàng đặng tâu: Thần thiếp có việc yêu cầu, Cúi xin bệ-hạ nghĩ nhau chút tình. Phê cho tôi mấy điều xin, Đó là hạnh phúc của mình ước ao. Bởi tôi tự nghĩ trước sau, Cuộc đời thấm gầm mà ngao ngán lòng. Trần-ai, cảnh khổ vô cùng, Con người chìm đắm giữa dòng trầm luân. Suy ra hai chứ giàu sang, Tỹ như giấc mộng mơ màng khác chi. Vừa thấy đó, thoạt mất đây. Có khi vui sưởng, có khi buồn rầu. Chúng sanh trên quả địa cầu, Đố ai thoát khỏi ma sầu vấn vương. Thiếp bằng tưởng tượng đêm trường, Nên chi ý muốn tìm đường tu thân Vinh huê, phú, quí không màng. Chỉ mong một sự thanh nhàn là vui. Thơ Phật Tổ Ra Đời NXB Đức Lưu Phương 1934 Phong Vân 16 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1-_4cXzBllxYbib4cNf1sz4G_IF3--tHQhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1