Cậu Hoàng-anh Tuấn là con một của ông bà Hoàng-vỉnh-Thế, thương-gia ở My-tho. Cậu năm nay tuổi độ 18, 19 xuân thu; vóc vạc cậu không cao không thấp, không mập mà cũng không ốm, nước da bánh ếch, mặt mũi phương-phi, đề đạm. Tuy cậu không đẹp người cho lắm nhưng cũng dễ coi. Kỳ thi mới vừa rồi đây, cậu được chăm đỗ hai bằng « Rờ-huê » và một bằng « Dít-lôm » Do lời của cậu xin, cậu được ty giáo huấn bổ cho dạy học nơi trường ở tỉnh thành. Ông bà Hoàng-vỉnh-Thế thấy con khôn lớn nên ông bà muốn kiếm đôi bạn cho cậu, ông bà cậy người dắt cậu dắt cậu đi coi nhiều nơi, nhưng cậu không bằng bụng nơi nào. Cậu anh Tuấn đã lấy được bằng cấp lớn, lại cậu sẻ nghiễm nhiên là một thầy giáo ở trường tĩnh nữa ; đáng lẻ cậu vui mừng hớn hở mới phải ! Không biết tại sao mà từ đó sấp sau không ai thấy cậu đi đâu hết. Nếu có ai gặp cậu một hai lần thì chỉ thấy cậu buồn dàu dàu, không phải vui vẽ niềm nỡ như xưa. Cậu thị đời chăng ? Không lẻ ! vì cậu là người tánh nết rất ôn hòa thuần hậu. Thói Đời Phụ Bạc Cuốn 1 NXB Bảo Tồn 1935 Nguyễn Văn Kính 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1T_nkY4q5dciIyflKeOhBaZOZywfvqfWOhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1