Muôn việc ở đời đều là trò thiên diễn, đóng trò đời không có hề sao vui; huống chi « trò tạo-hóa đã bầu ra đây, kiếp phù sinh trông thấy mà đau », củng biết là đau lại càng phải có văn hài để cười. Sau khi bàn chè, tiệc rượu, cuộc vui cũng nhiều, nhưng vui mà tao nhã thì chi bằng đọc văn, đọc văn mà văn hài, văn bài mà tả chuyện đương thời, xem năm như thấy có người ở trên sân khấu vậy. Người bị gậy. lẻ ngựa xe, bóng lập lòe, màn khép mở, trò hay, trò dở thiêu gì. Nào cao, đê, thanh, trọc; nào vinh, nhục, lợi, danh; biết bao cay ớt, chua chanh, gớm - ghê mùi thê! Siêt kể bạc vôi, đen mực, dáo-dở lòng người Thiền ý của tác iả không những là lấy cuộn văn này làm văn hài hước, thực còn muôn lấy làm vở tuồng, phim ảnh để diễn chiếu ra cái hiện trạng của xã hội ta. Thời Hài NXB Ngô Tử Hạ 1934 Ngô Bằng Giực 161 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1Pp87eaJhr9rsYrRK35RCMU9y0gpuU0nzhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1