Người khởi-xướng ra thơ tự do là ông Phan-Khôi. Người làm thơ tự-do được công chúng hoan-nghênh là ông Thế Lữ. Giữa lúc phong-trào thơ tự do đang lan rộng, tôi nghĩ: cũng hay! nên tải vào nước mình một lối thơ mới. Thế rồi tôi tìm đến những tay anh chị trong làng thơ mới - thơ tự do - của nước Pháp như Arthur Rimbaud, Georges Duhamel, Paul Claudel... đọc những tác phẩm của mấy thi-gia ấy. Đọc xong, tôi nhận thấy thơ tự-do khó nhớ: Đọc lại những tác phẩm của Thế-Lữ và một vài người khác nữa, tôi vẫn thấy khó nhớ! Hỏi một bạn gái yêu thơ Thế-Lữ, bạn gái này cũng nhận thấy như tôi: khó nhớ! Khó nhớ là trong quên, trong quên là tróng chết. Mà thơ - nhất là thơ - có phải là thứ tác-phẩm làm để cho người đời quên đi? Nhưng vì đâu khó nhớ? Vì thơ tự do có một hình thế kỳ-quặc, người đọc trông vào thấy loạn mắt, xem rồi thấy quấn trí. Nhưng không phải người đọc không thể nhớ được ít nhiều đâu. Có nhớ. Nhớ vài quãng, vài câu, mà, những câu ấy là những câu thơ có âm điệu. Thuyền Mơ NXB Minh Phương 1936 Thao Thao 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1YOsxYKuJmGwu01bz0KvU1iDnYNZBm6Azhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1