Giọng đờn lúc oán, lúc sầu, khi bỗng khi trầm, cô nghe rao Tố-Lan rồi bắt qua bài Phụng-Hoàng rồi Giang-Nam, cô bưng mặt mà hai giòng châu lã chã...! Mấy năm đã trải qua.... vì mấy giọng đờn khêu gợi cho cô dở thiên ký ức. động mối thương tâm, đối với cô như cái gương phẩn-chiếu ! Cô vào, cổ ra, đi đứng không yên, ngồi nằm không tiện ! Cô trông lên « bal on » nhà kể cận; rỏ ràng một gã thanh-niên tuấn tú, mặc pyjama hàng trắng, ôm cây đờn kiềm tay lần lần nhịp, mặt ngó nhìn trăng, như không biết bên cạnh mình, ai đi đứng không yên với cái giọng đờn sầu oán cay nghiệt, Thấy người nghe giọng đờn mà người không chủ ý đến mình, bực mình quả lần theo nhịp cố Huệ-Mai ca một bài Vọng-Cổ. Tiếng Đờn Canh Khuya NXB Bảo Tồn 1932 Xuân Hoàng 12 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1qyDaZEqKrJcI8nABcQIxZq9xyDviOBmwhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1