Nước ta hay bất cứ một nước nào, một dân tộc nào đến ngày đầu xuân cũng đều có tết mừng xuân. Xuân đến, cây cỏ non sông đều nhuốm một mầu xuân sắc. Xuân 1 đi đến đầu cũng có vẻ xuân cũng thấy nhắc đến chữ xuân. Đối cảnh xuân quang, ai là người không hớn hở vui mừng. Tự ta, ta thấy có những hứng thú hồn - nhiên, lòng ta thấy súc động, ta muốn vui, muốn hưởng những lạc thú của tuổi xuân hình như lúc nào bên tai ta cũng có tiếng thúc dục: vui đi, vui đi kẻo nữa xuân làn. Ta vui xuân, song biết bao cái buồn, cái khổ nó đang dòm dỗ ta, nó chỉ chực ta sảy chân là bám lấy. Ngoảnh lại những xuân qua, ta sẽ thấy biết bao anh em chị em vì quá vui xuân mà khuynh gia, bại sản, vì quá vui xuân mà lầm lỡ một đời. Các cảnh thương tâm vì xuân mà gây nên thật không sao kể siết vậy tôi chỉ xin chọn câu chuyện lý thú hơn cả mà bàn với độc giả gọi là một câu chuyện mua vui. Tiếng Xuân NXB Đông Tây 1934 Vũ Ngọc Quỹ 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/18tlirouReF9JKZKM-abTlVx_v1kfzR6Mhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1