Nhơn khi cãnh tịnh đêm thanh, Gió đông thổi tạc bức mành phất phơ. Ngọn đèn khi tỏ khi lờ, Người yên khách vắn lòng tơ não nồng. Buồn tình khó nỗi ngồi không, Phần-Đường truyện củ xem xong đoạn này Thấy gương hiếu nghĩa thão ngay, Trai trung gái liệt chép rày nên trương Vâng lên liệt-vị xem tường, Giãi sầu trong lúc canh trường đêm đông Kỹ-Loan từ thất Ngọa-long, Tìm về nhà cậu đặng phòng ở an. Cậu nàng là bực giàu sang, Tên Đinh-thủ-Nhứt ở làng Hắt-long. Vốn nhà nền nếp Nho-phong, Gìn câu nhơn nghĩa lỏng không phụ bần Từ đây nàng đả an thân, Hết lo đạp bước phong-trần chông gai. Nhưng nàng ái ngại lẻ này, Chẳng tường phu-tưởng lạc lài hà phương. Trông chồng vắn bặt tin sương, Mấy năm nuôi trẻ xuân đương nên người. Tiết-Giao hình dạng tốt tươi, Môi son mặt ngọc nói cười đoan trang. Trông dường tái thế Phan-An, Mười lăm tuổi chẳng lảo toàn kím-cung. Lại thêm sức mạnh chẳng cùng, Rỏ ràng một bực anh hùng thiếu nhi. Tiết Cương Khởi Nghĩa NXB Bảo Tồn 1936 Nguyễn Văn Khỏe 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1AK7tvVT_O25Qu687T9FkdojQITtdhjlKhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1