TIÊU-ANH-PHỤNG (ra) NÓI: Như tôi đây! Một dạ sắt công hầu không tưởng, thình lòng định danh lợi nào ham; cảnh non xinh vui ẫn đành cam, nhìn nước biếc toại phần nhi-nử. Ôi! Song vì tôi nghỉ lại cuộc đời đối lại trong ngày hôm nay với cái phận gái như chiếc bách này, mới là đáng than trách cho tôi lắm vậy. Xưa nhửng tưỡng buồn thêu khóa kín, nay đâu dè cửa khép then mây; lắng sóng xanh lấp lệ thảm nầy, chòm mây bạc án gan anh-kiệt. Nưng xả-tắc một tay búa nguyệt, đỡ giang-san vai nặng một chèo; sức đồ thành làm khiếp hồ beo, tài chính chiến điến hồn mang sỏi. Tuy đã ra thân chịu ở ẫn nơi núi Bạch yến-sơn này, chớ cũng chờ thời thế tạo anh-hùng. Tiêu Anh Phụng Loạn Trào NXB Xưa Nay 1930 Nguyễn Văn Nam 46 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1LivQ_fvvB8KYpbkSjQd5qkMKv9SQ6V5Ehttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1