Nhơ vì chúng tôi thấy người an-nam ta đang mong tran về việc cải-lương, bỏ những đều hủ lệ xưa mà theo đời văn-minh nay, như việc quan-hôn tang-tế chắp tục mà không giữ lễ, làm nhiều đều phiền -hí quá lẽ, như việc cư-xử cùng cách vệ sanh chưa tinh khiết, không chừng đỗi, như chư công bá nghệ chưa tinh thông v.v... Thật là đáng cải lương lắm. Còn như cang thường luân lý lễ nghĩa ta, dạy nên phụ từ, tử hiếu, huynh hữu đệ cung, phu xướng phụ lòng, bằng hữu hữu tín, nam nữ hữu biệt và trưởng ấu hữu tự, là cái cội rễ đạo làm người đã tốt lắm rồi; dầu nước văn-minh nào thấy bề cư xử, cách giao thiệp ứng đối của con nhà trâm anh lễ nghĩa ta; thời cũng khen ngợi yêu chuộng lắm, ấy vậy không nên cải bỏ. Bởi thế nên tôi xin góp ít lời châu ngọc của các đấng Thánh Hiền xư mà làm ra một quyển Tiểu-gia-huấn nầy, đặng nhắc lịa cho mỗi người nhớ, hoặc là dạy biểu các con em, ngõ hầu bảo tồn cái cội rễ rất cần ích quý báu ấy lại, đặng hiệp với thế cuộc đời Văn-minh nầy mà hưởng nhờ phong lưu phước-hạnh cho rõ ràng xưng đáng kẻo uổng lắm. Tiểu Gia Huấn NXB Đông Kinh 1922 Bùi Quang Trứ 48 Trang File PDF-SCAN Link download https://nitro.download/view/24C7DB54FB96F15https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1