Trời thanh gió mát, khi tiếc đỗi dời, hết hạ sang thu, cỏ hoa tươi tốt, trên nhành liễu chim kêu véo vắc, dưới hồ sen nở sum sê, vẫn vợ cá lội bài vi: sang trắng trầm nơi suốt đáy, trên trời bốn phương mây tạnh, trên không, bầy én luyện bay, coi cách sụp sè chẳng ngay hàng thẳng lối, dưới đất đồng không mông hoanh xa xa vắn vắn tiếng dế ngâm. Thiệt là buổi thiều quang rất u nhàn, tưởng cho mấy tay thế thái nhơn tình cũng phải buộc để mắt trông vào cảnh ấy. Một cái nhà lá ba căng sông rộng rải cất trong một vuôn tre, nhà cất kiều vỡ theo xưa, thấp trệt nhưng bằng cây danh mộc, chắc chắn, trước sân có đễ một cái hòn non, dọc theo bên thềm lại có bốn năm chậu kiển, nhưng không ai săng sóc nên cây thì sống mà coi cách xơ rơ còn cây thì rụng lá phơi nhành chết hồi nào không biết. Tiểu Thuyết Trần Là Bể Khổ Cuốn 1 NXB Tín Đức Thư Xã 1930 Nguyễn Trung Hiếu 52 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/13JwB7xOEbGTI-ec_19GgrPJ_p254WXvVhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1