Đời cựu trào tĩnh Biên-hoà huyện Phước-bình, làng Phước-lộc có toà nhà gần núi đã bỏ hoang gần một năm ; trong nhà có nhiều sự lạ lùng gớm ghê, làm cho kẻ nghe phải giùng mình rởn ốc. Nhiều người trong xứ nói nhà ấy là ô quỉ ma tinh quái ; hễ chiều tối mặt trời lặn rồi, thì nghe những tiếng xiềng toả rồn rằng trong nhà, và tiếng rên rầm tru trếu kêu la van siếc ; lửa trong nhà lò ra mấy cửa sổ xanh xanh, éo éo ; rồi nghe những tiếng rống như trâu bò phải cắt họng gần tắt hơi. Ấy là tiếng người ta ở đó đồn, ai nghe vậy mà không ghê gớm ? Dầu ai dạn dĩ bực nào, cũng chẳng dám vào đó một mình ban ngày, huống lựa ban đêm. Dầu trâu bò cũng không dám vào đó mà ăn cỏ; kẻ nghèo khó dầu chết đói cũng đành, chở không dám mò vào vườn ấy mà hái rau lượm củi. Tìm Của Báu NXB Qui Nhơn 1930 Lê Văn Đức 196 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1G4_8fejxi8uxZsc8hB7SuhAeKMj7E-0phttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1