Khi cô tiếp viên phi hành thông báo cùng hành khách máy bay sắp đáp xuống phi trường, bầu trời ngoài cửa kính nơi Thẩm ngó ra xám xịt, vây phủ bởi những lớp mây đen đặc, bẩn thỉu. Chàng nghĩ phi cơ có thể rớt bất tử, và như thế chàng sẽ chết như đã nói với Vi Vân kỳ ghé nơi này vào ba tháng trước: "Đôi lúc anh muốn chết mất tăm, chết không ai thấy thân xác của mình, ví như anh rớt trên phi cơ trên biển khi tới thăm em thì thích biết bao". Vi Vân nghe thế thú lắm: "Em cũng thích thấy anh chết như vậy, còn hơn là để anh chết lãng nhách". Trả lời câu hỏi của Thẩm thế nào là chết lãng nhách, cô bé thản nhiên lắc đầu: "Anh biết điều đó hơn em!" Chết lãng nhách là sống lãng nhách". Nguyệt San Tân Văn 46-1972 Tình Nước Mặn NXB Tân Văn 1972 Viên Linh 162 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1AvqNgyUZDichjo-kXi-d26kIlfbwtej0https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1